“Chúng bèn đem đứa trẻ cho Ngài. Đứa trẻ vừa
thấy Đức Chúa Jêsus, tức thì quỉ vật mạnh nó, nó ngã xuống đất, rồi lăn lóc sôi
bọt miếng ra. Đức Chúa Jêsus hỏi cha nó rằng: Điều đó xảy đến cho nó đã bao
lâu? Người cha thưa rằng: Từ khi nó còn nhỏ. Quỉ đã lắm phen quăng nó trong lửa
và dưới nước, để giết nó đi; nhưng nếu thầy làm được việc gì, xin thương xót
chúng tôi và giúp cho!” — Mác 9:20-22
Suy Gẫm:
Xin thương xót chúng tôi! Há đấy chẳng phải là địa
vị thực của chúng ta ở trước mặt Đức Chúa Trời hay sao? Chúng ta không cần bước
vào sự hiện diện thánh khiết và đáng kinh sợ của Đức Chúa Trời với lời cầu xin:
"Lạy Chúa, xin thương xót tôi cùng!" Tất nhiên Đức Chúa Trời
yêu thương mới chia sẻ lòng thương xót và chạm đến chúng ta với ân điển của
Ngài. Ngài đứng đợi chúng ta công nhận nhu cầu của mình về mọi sự này. Ngài mong
muốn chúng ta thừa nhận rằng nếu không có ân điển của Ngài, chúng ta không có
quyền, không có sức lực, và không có một chỗ đứng nào trong sự hiện diện của
Ngài. Lúc ấy, khi ân điển và sự thương xót giáng trên chúng ta, chúng ta có thể
dám chắc rằng chúng thuộc về chúng ta vì cớ tình yêu thương của Đức Chúa Trời dành
cho chúng ta.
Cầu nguyện:
Lạy Cha ở trên trời, con yêu Ngài. Con cảm tạ
Ngài. Con ngợi khen Ngài. Có nhiều lý do tại sao Ngài xứng đáng với tình yêu, sự
cảm tạ và ngợi khen của con. Tuy nhiên, một trong những lý do xứng đáng nhất, ấy
là Ngài đã đối xử với con bằng sự thương xót và tiếp đón con bằng tình yêu
thương và đối xử với mọi tội lỗi con thật giàu ơn. Cảm tạ Ngài. Con cầu nguyện trong
danh Chúa Jêsus. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét