“nhưng Ngài đang ở đằng sau lái, dựa gối mà ngủ. Môn đồ thức
Ngài dậy mà thưa rằng: Thầy ôi, thầy không lo chúng ta chết sao?”
— Mác 4:38
Suy Gẫm:
Tôi rất thích
phần mô tả trung thực về các môn đồ của Chúa Jêsus. Tôi có thể thấy bản thân
mình trong họ và nhìn biết rằng Đức Chúa Trời sử dụng những người giống như
tôi. Có lẽ bạn không thích phần lớn chúng ta đôi lúc hoảng sợ khi chúng ta cảm
thấy bị choáng ngợp. May mắn cho chúng ta, các môn đồ đầu tiên của Chúa Jêsus đã
có cuộc đọ sức với hoảng loạn và sợ hãi giống như chúng ta có. Trong nỗi sợ hãi
của họ, họ không giả vờ mình đã nắm được quyền kiểm soát hết mọi sự. Họ không ưởn
ngực ra với vẻ bạo dạn giả dối và hành động như họ đang làm chủ tình huống. Mặc
dù tính trung thực của họ dẫn đến một sự quở trách, nó cũng dẫn đến một phép lạ!
Tại sao chứ? Bởi vì họ bằng lòng tỏ ra sự trung thực với Cứu Chúa với nỗi sợ của
họ. Họ có nhiều thứ phải học hỏi ... và Ngài sẽ dạy cho họ. Họ cũng có nhiều thứ
để mất ... và Ngài sẽ bảo hộ cho họ. Bạn đang giữ lại điều gì trong cuộc trò
chuyện của bạn với Đấng Cứu Thế chứ? Bạn sợ hãi, hoảng loạn hay lo toan điều
chi bạn chưa chia sẻ đầy đủ với Chúa vậy? Nhiều giông bão đến rồi đi, nhưng chỉ
có Chúa mới đứng vững được trước thử thách của thời gian. Phải thành thực với nỗi
sợ hãi và lo âu của bạn và nguyện Ngài chăm sóc cho bạn. Phải, Ngài sẽ thách thức
bạn để đức tin được lớn hơn. Nhưng đấy là mục đích, có phải không? Trong sự yếu
đuối của chúng ta, Ngài kêu gọi chúng ta đến với chính mình Ngài và ban cho
chúng ta ân điển.
Cầu nguyện:
Lạy Cha, con
thú nhận với Ngài gánh nặng trong tấm lòng con lúc bây giờ, với sự nhìn biết rằng
Ngài sẽ lắng nghe và làm điều chi tốt nhứt cho con. Trong danh Chúa Jêsus.
Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét